Giản dị như một lời nói, đúng như tên gọi của cuốn sách, tập thơ là tình yêu mộc mạc mà chân thành, tự nhiên như hơi thở mỗi ngày của những con người nơi đây đối với thành phố của mình. Tình yêu ấy được thể hiện đa dạng, sinh động, với nhiều trạng huống, cung bậc cảm xúc của người viết. Vì vậy, “Vinh, thành phố tôi yêu” cũng hiện lên với nhiều dáng vẻ, diện mạo khác nhau trong suốt chiều dài lịch sử phát triển.

Trong dòng chảy của thời gian, Vinh từng là chốn dừng chân, miền viễn trấn của nhiều triều đại phong kiến. Tập thơ đưa người đọc gặp lại những hình ảnh xa ngái, linh thiêng mà xiết bao gần gũi, thân thương, với Hoàng đế Quang Trung, Phượng Hoàng Trung Đô, giấc mộng Tây Sơn, với Cổng thành Vinh, núi Dũng Quyết, dòng Lam Giang… Tình yêu của người viết gửi gắm trong từng dòng thơ, trong lắng sâu cảm xúc về một mảnh đất giàu truyền thống, gợi cho người đọc bao hoài cảm và niềm tự hào.

Người đọc cũng bắt gặp trong tập thơ những ký ức miên man, thảng thốt về một Vinh của những năm tháng đau thương, lửa đạn, một thành phố từng được mệnh danh là thành phố Đỏ. Xuất hiện khá dày đặc trong tập thơ là những địa chỉ đã từng đi vào lịch sử (làng Đỏ, Trường Thi, Hưng Dũng, Trung Đô, Cồn Mô - Bến Thủy…). Mỗi tên đất, tên phường ấy đã dẫn người đọc đi qua những cung bậc cảm xúc của những năm tháng thăng trầm, hào hùng, với những hi sinh mất mát trong cao trào cách mạng Xô Viết Nghệ Tĩnh (1930 - 1931) và xuyên suốt qua hai cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp và đế quốc Mỹ.

Một điều dễ nhận thấy trong tập thơ là có một sự kết nối rất tự nhiên giữa Vinh của những ngày tháng xa cũ và Vinh của hôm nay. Sự kết nối này thấm nhuần trong từng bài thơ, từng tác giả và cả tập thơ. Đó là sự kết nối của quá khứ, của chiều sâu lịch sử và hiện tại. Những thiêng liêng, trầm mặc, đau thương, hào hùng của Vinh xưa là gốc rễ, nguồn cội, là truyền thống vàng để có một Vinh hôm nay thanh bình, hiền hòa mà không kém phần trẻ trung, hiện đại, đang đà đi lên và phát triển bền vững: "Bao sình lầy lấp dưới nhọc nhằn/ Màu ngói đỏ vươn lên từ đổ nát/ Trang sách mở ấm bài ca mở đất/ Vết sẹo dài thức dậy ước mơ xa" (Vinh, thành phố tôi yêu - Giản Tư Bình).

Để chúng ta, những người con của thành phố, trái tim lại thổn thức, như muốn hát lên mỗi độ thu về:

Vinh thành phố của tôi

Vời vợi trăng thu trời xanh bát ngát

Nghe thổn thức trái tim mình hát

Cứ mênh mang dưới tán lá rây vàng

(Hương sữa thành Vinh, Nguyễn Quang Phục)

Nhà xuất bản Đại học Vinh trân trọng giới thiệu với quý bạn đọc tập thơ “Vinh, thành phố tôi yêu”, như một tiếng lòng chân thành của người con thành phố nhân dịp kỷ niệm 235 năm Phượng Hoàng Trung Đô và 60 năm thành lập thành phố Vinh.

Tin bài: NXB ĐHV